Chúng tôi là 1 cặp được
nhiều bạn bè ngưỡng mộ... Tỉnh lại trong bệnh viện.
Người tôi đau nhức. Tôi
không tài nào nhắc nổi
cánh tay với tới được li
nước.. ..X..o..ả.n..g... -Gì thế này.. Gương mặt
của tôi.. Tôi hoảng-tôi thật sự
hoảng khi thấy trong tấm
gương đặt cạnh đó.. Mặt
tôi bị băng lại. Tôi cuống cuồng sờ lên
mặt mình.. Tiếng gõ cửa... Sợ hãi-hoảng loạn pao
trùm lấy suy nghĩ của 1
đứa con gái 18t vs nét đẹp
tự nhiên, làn da trắng
hồng.. A ấy bước vào. Tôi vội đắp
chăn lại. A nghĩ tôi còn
chưa tỉnh lên lại đi ra.. Cô y tá bước vào cùg chiếc
khay nhôm để bông băng ,
thuốc và kéo.. Và tôi nhớ lại tất cả.. Vụ
tông xe.. Máu.. Tiếng ồn.. Tôi chợt khóc. -à.. E tỉnh rồi à? Cô y tá gỡ từg lớp
băng..và ánh mắt tôi không
dám nhìn vào chiếc
gương..tôi nhắm ghiền mắt
lại. Người trog gương {...} ai--vậy... Đó là tôi ư... Vết sẹo ngay má dài chừg
3cm nhưng lồi lõm.. Tôi dường như suy sụp, tôi
còn dám gặp a không? Dám
để bạn bè nhìn thấy vết
sẹo này không.. A bước vào.. Tôi ôm chầm lấy người con
trai tôi yêu nhất và oà
khóc. A ôm lấy tôi nhưng tại sao
cái ôm "vô thức-ngượng
ngùng" Tôi tự hỏi.. " Phải a không?
".. {...} A vẫn đến thăm và dẫn tôi
đi chơi thường xuyên
nhưng a trễ hẹn-a đến
muộn và bắt tôi đợi ( ngày
trước a luôn là người đợi
tôi.. A luôn bám theo tôi mà..) Rồi nhữg ngày a gặp tôi
thưa dần.. Thậm chí a lạnh
lùng, xa lánh. Tôi gọi điện
{a thích thì bắt máy-không
thì bấm nút đỏ..}. Tôi nhắn
tin nói "e nhớ a..a đag làm gì vậy ? Mình gặp nhau
được không?" {đợi gần
1tiếg sau.. A mới trả lời đc
chữ "..A bận e àk" a xa tôi hơn.. Tôi thấy mìh cô đơn hơn
trước... {vết sẹo..} -mìh chia tay? E nhé.. -tại sao chứ! E không hiểu! -không tại sao đâu.. {tôi biết a muốn chia tay
vì vết sẹo..} -đẹp quan trọng lắm phải
không a? A không dám nhìn vào mắt
tôi.. -ừkm.. Mìh chia tay.. Và tôi vs a xa nhau. Tôi thật sự hụt hẫng..
Trog a, cái đẹp cướp đi yêu
thươg.. {hài wá} Tôi đi Mỹ.. A nghe bạn bè tôi kể tôi đi
"sửa sắc đẹp" {hài thật} Tôi quay về Việt nam sau
4thág. Bạn tôi kể với a "Vy đẹp y
như lúc xưa..chẳg có bất kì
vết cắt mổ nào.. A {thẫn thờ}.. Tôi đag đứg trước mặt a..
Tôi vẫn là con bé ngày nà
- chỉ khác là "tôi nhận ra
con người thật của a" a wá quan trọng hình thức
pên ngoài. Tôi phát cười vs a.. "a
muốn chúg ta quay lại.." -ờh rồi quay lại thì sao ? E
bị xe tông, để lại sẹo.. A
chia tay nữa àk.. A gục xuốg.. -a xin lỗi...a..sai, a thật sự
xin lỗi, a sai rồi.. QUÁ MUỘN... cũng chính tại nơi này, a
đã ruồng bỏ tôi.. Tôi bước
đi, bỏ a lại.. A quì gối, gục
đầu và "khóc".. { nước mắt cá sấu... } e sẽ không bao h quay lại
đâu... { người con trai ham nhan
sắc àk } và nếu a thật sự hối hận?
Yêu e thật lòng? { muộn... } Vụ tôg xe ngày hôm đó đã
giúp em nhận ra bản chất
thật của a { đồ hám cái
đẹp } . .. ... .... ..... Chính a làm tổn thươg
mình - chính a làm yêu
thươg tan vỡ.. { bề ngoài... } a xem thườg cái bên trog
{ trái tim }.. Bài học cho a đấy ____
"thằng mê gái đẹp àk" ___
_ { vết sẹo trog tim không
bao giờ có thể lành } ... ----o.O.o---- Pun êu mọi người nhiều :x ~! Gió !~ £ "có thể lau khô nước mắt
sao k thể cuốn theo nỗj
đau". £ ~! Mưa !~ £ "có thể che giấu nước mắt
sao k thể làm dịu lạj vết
thươg".